Niềm vui muộn ở tuổi 34 nhờ sự trợ giúp của “vũ khí bí mật”

Năm nay tôi 34 tuổi, vừa lên chức mẹ được hơn 1 năm và đang trong giai đoạn viên mãn nhất của cuộc đời mình. Nhiều khi ngẫm lại, tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn, nếu không gặp được cô bạn cũ và được cô ấy giới thiệu Nufala thì không biết đến bao giờ tôi mới có được cuộc sống hạnh phúc này. (Hà Vy - 34 tuổi – Đà Nẵng)

5 năm đằng đẵng mong chờ tiếng cười trẻ thơ

Tôi với chồng tôi quen nhau khá muộn, lúc đấy tôi cũng ngấp ngé 30 rồi, chồng thì hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi làm chung trong một công ty chuyên về sản xuất đồ dùng nhà bếp. Vì tuổi cũng không còn nhỏ, bố mẹ 2 bên lại liên tục hối thúc nên vợ chồng tôi chỉ tìm hiểu khoảng 6 tháng là quyết định làm đám cưới và ra ở riêng trong căn hộ của anh luôn. Thu nhập 2 vợ chồng cũng khá nên về vật chất tôi chả phải lo lắng gì, thoải mái tiêu xài, mua sắm, đi du lịch một năm vài lần. Tuy nhiên, gia đình tôi vẫn chưa thực sự trọn vẹn, nguyên nhân cũng bởi vì tôi vẫn chưa mang thai và sinh con.

Ngay từ khi cưới, tôi đã chủ động “thả cửa” vì cũng mong ngóng có con luôn. Tần suất “gần gũi” của vợ chồng tôi khá cao, khoảng 3 - 4 lần/ tuần. Thế mà hết 6 tháng, 1 năm, 2 năm mà tin vui vẫn chưa đến. Bên nội rồi đến bên ngoại ra sức hối thúc, chỉ chỗ này chỗ kia để thăm khám hiếm muộn, đi Nam về Bắc qua không biết bao nhiêu nơi mà vợ chồng tôi vẫn chưa thể có con.

Cũng may mắn, vợ chồng tôi không phải vì không có con mà tình cảm lục đục hay lạnh nhạt với nhau. Anh ấy luôn động viên tôi con cái là của trời cho, cứ chờ đợi thêm ít lâu nữa, nếu không có con thật thì sẽ đi xin con nuôi, vợ chồng sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc là được. Tuy vậy, tôi vẫn giữ nỗi niềm con cái trong lòng, chờ đợi 1 ngày phép màu sẽ mỉm cười với gia đình tôi.

Vợ chồng chạy chữa hiếm muộn khắp nơi suốt 5 năm (ảnh minh họa)

Vợ chồng chạy chữa hiếm muộn khắp nơi suốt 5 năm (ảnh minh họa)

Mòn quà bất ngờ từ cô bạn lớp trưởng đại học

Cuối năm ngoái, lớp đại học tôi tổ chức họp lớp tất niên, nhưng ở tận Sài Gòn. Tôi cũng muốn tham gia, vì phải 5 năm rồi chúng tôi chưa gặp lại nhau nhưng vì xa quá, cuối năm công việc công ty lại bận rộn nên định từ chối. Nghe vậy, chồng động viên tôi nên tham gia, gặp gỡ bạn bè cho khuây khỏa, công việc thì chồng đỡ đần phụ cho. Vậy là tôi khăn gói vào Sài Gòn – thành phố chứng kiến tuổi trẻ, sự trưởng thành của tôi suốt 5 năm đại học.

Tưởng chừng khi gặp lại bạn bè tôi sẽ vui và hạnh phúc lắm. Nhưng không, mọi người đi họp lớp đều có con theo cùng, có người con đã sắp học hết cấp 1 rồi, không khí đông vui nhưng là do lũ trẻ con nô đùa, chạy khắp nơi. Những câu chuyện của bạn bè tôi cũng chỉ xoay quanh việc chọn trường cho con, chăm con như thế nào, dạy con khoa học làm sao… khiến tôi như trở thành một người cô độc trong bữa tiệc tất niên này.

Phúc – anh bạn hay ngồi cùng bàn ngày ấy quay sang chủ động bắt chuyện với tôi:
Vy, sao không đưa con đi cùng cho vui, được mấy đứa rồi, mẹ mà bỏ con đi chơi 1 mình kì ghê.

Tôi nén nước mắt vào trong, mỉm cười và nói “Mình chưa có con Phúc à”

Câu nói của tôi khiến không khí xung quanh bàn tiệc trở nên chùng xuống, mọi người bắt đầu quay lại nhìn như không thể tin vào những lời tôi vừa nói ra. Tôi tươi tỉnh, cầm ly rượu lên chủ động mời mọi người và nói: Tại vợ chồng mình vẫn còn ham chơi lắm, tính sang năm mới có.

Mọi người ồ lên 1 tiếng như vỡ lẽ ra, trêu tôi, kêu sang năm hợp tuổi đấy, đẻ đi. Và rồi buổi tiệc lại nhộn nhịp trở lại, những câu chuyện lại được tiếp tục.

Cuối buổi tiệc hôm đấy, Phương – lớp trưởng lớp đại học ngày ấy gọi tôi, hỏi thăm địa chỉ khách sạn và hẹn đi café. Vì vẫn còn khá sớm nên tôi vui vẻ đồng ý. Phương hỏi thăm tôi nhiều chuyện, trong đó có cả chuyện nguyên nhân thực sự chuyện tôi vẫn chưa sinh con. Hiểu rõ Phương là cô gái vô cùng tâm lý và khá tinh tế nên tôi cũng thật lòng chia sẻ câu chuyện của mình. Nghe xong, Phương không chỉ động viên tôi đừng nản lòng mà còn chỉ cho tôi một “bí kíp” là Nufala. Phương bảo, hồi mới cưới, cô ấy không có cảm xúc trong “chuyện chăn gối”, vợ chồng vì thế cũng hay lục đục, xém chút nữa thì bỏ nhau.

Phương nhận ra nguyên nhân nằm ở mình nên tìm kiếm 1 sản phẩm tăng cường sinh lý và lựa chọn Nufala để sử dụng. Không chỉ “chuyện ấy” được cải thiện rõ rệt mà sau vài tháng uống Nufala, Phương biết mình có thai. Nên khuyên tôi có thể dùng thử loại thuốc này xem sao, chỉ khi bản thân cảm thấy thoải mái và thỏa mãn với việc quan hệ tình dục thì khả năng đậu thai mới cao. Tôi hiểu Phương đang quan tâm và thực sự mong muốn tôi có thể sớm có con nên ngay khi về khách sạn, tôi đã lên mạng tìm hiểu kĩ sản phẩm Phương nói và đặt mua. Sáng hôm sau, tôi nhận được 3 hộp Nufala và chiều lên máy bay về nhà.

Niềm vui muộn ở tuổi 36 nhờ sự trợ giúp của “vũ khí bí mật”

Về lại Đà Nẵng, tôi bí mật với chồng chuyện mua thuốc và uống thuốc vì không muốn anh lại hi vọng rồi thất vọng như những lần trước. Bản thân tôi cũng vì tấm chân tình mà Phương gửi gắm, chứ thật tâm cũng không đặt nhiều kì vọng vào Nufala. Ấy vậy mà không ngờ, sau khi uống 2 hộp sản phẩm, tôi như trở thành một con người khác, chủ động “gần gũi” chồng, được trải qua những cảm giác vô cùng thoải mái mà suốt mấy năm nay mình chưa bao giờ biết đến. Sự thay đổi của tôi khiến chồng khá bất ngờ, tôi còn đùa anh rằng chắc em đang hồi xuân đấy chứ tuyệt nhiên vẫn không nói đến việc mình dùng thêm thuốc.

 Nufala tôi đã mang đến cho tôi một món quà vô giá (ảnh minh họa)

 Nufala tôi đã mang đến cho tôi một món quà vô giá (ảnh minh họa)

Một điều bất ngờ hơn nằm ngoài sự tưởng tượng của tôi, tôi đã có thai. Bình thường chu kì của tôi khá đều đặn nhưng lần ấy bị trễ hơn 1 tuần, cơ thể lại hay cảm thấy mệt mỏi. Ban đầu, tôi còn nghĩ chắc tết nhất lo lắng nhiều việc nên cơ thể bị xáo trộn chút, nhưng vài ngày liên tục cứ bị nôn khan khiến tôi suy nghĩ đến việc mình có thai nên đã đi mua những 10 que về thử. Một hình ảnh có trong mơ tôi cũng chưa hề nghĩ đến, cả 10 que đều lên 2 vạch. Tôi lao như bay ra khỏi nhà vệ sinh để tìm chồng, đưa cho anh chiếc que thử thai và hét lên, em làm được rồi, em đã có thai rồi. Chồng tôi lặng người, hỏi lại mấy lần và nhấc bổng tôi lên. Hai vợ chồng đem nhau đi khám, bác sĩ bảo thai nhi đã được 5 tuần rồi, mẹ cần chú ý ăn uống, nghỉ ngơi, không nên lao lực nhiều.

Từ đó trở đi, tôi sống như một nữ hoàng, được chồng chăm sóc tỉ mỉ từng bữa ăn, giấc ngủ, bố mẹ 2 bên qua lại thăm hỏi từng ngày, mua sắm cho cháu không biết bao nhiêu là đồ dùng, quần áo. Bé Na ra đời khỏe mạnh như một món quà vô giá mà ông trời đã ban tặng cho vợ chồng tôi. Nhìn con bụ bẫm, đáng yêu ngay cả khi quấy khóc mà vợ chồng tôi vui không tả được. Đến bây giờ, khi Na đã được 1 tuổi, chồng thỉnh thoảng vẫn nhắc với tôi về “thế lực nào đó” đã mang bé Na đến với chúng tôi. Tôi vẫn cười và bảo với anh rằng, là nhờ “vũ khí bí mật” của em đấy.